Nói đến nuôi chó, nào chăm, nuôi , làm đẹp ..thì có lẽ bình thường.
Nhưng giờ mà bàn về thịt chó thì ...gắn luôn tới cái gì thô thiển, dung tục.
Người Việt nuôi chó trước kia để trông nhà và kiêm luôn vai trò thực phẩm khi cần chứ có lẽ chẳng ai nghĩ như dân Tây là ăn thịt chó là ăn ...ông bạn trong nhà.
Và để có thể làm ra được vô số món kinh điển như giờ để nhà văn Vũ Bằng có thể tả thì dân Việt ăn thịt chó cũng không thể chỉ từ một vài chục năm.
Rồi đây thịt chó cũng sẽ ít dần vì nhiều cách khuyến cáo , ngăn cản : văn hoá (ăn là không văn minh), an toàn thực phẩm ( dịch bệnh), hội nhập (vì tây nó ghét), an ninh (trộm chó)...
Ờ mà sao con chó đối lập con lợn nhỉ : ăn thịt lợn thì ok nhưng nuôi lợn chăm lợn thì nghe..bẩn bẩn,dốt dốt. Nuôi chó thì ok nhưng ăn thịt chó thì...thô thô tục tục.
Đúng là...
(Không ăn nhưng có quyền bàn)